Tầm chừng một tiếng đồng hồ sau khi cô Út về, thì cậu Năm với cô Tư cũng vào cửa, chỉ còn ông Hội đồng và cô Ba là chưa về. Bà Hai biểu thằng Tuất đánh xe hơi chạy ra hàng lúa đón ông rồi tạt ngang tiệm may đưa cơm cho cô Ba luôn. Thằng Tuất đi cũng lẹ làng, chốc chốc mười lăm phút là chạy về ngay. Mà chạy về cũng có xe không chứ không có ông Hội đồng đâu cả.
"Ông đâu?"
"Dạ bà, con không thấy ông, chỉ thấy thằng Sửu ra báo, mấy rài nhiều chuyện quá, trưa nay ông không ăn cơm nhà, biểu bà với cô cậu ăn trước."
Bà Hai chỉ ừ ừ rồi dặn dưới bếp bỏ đồ ăn vô cà mèn* đem lên cho ông. Xong xuôi, bà biểu thằng Tuất đánh xe lần nữa đặng chạy lên đưa cho ông. Bà Hai tuy mồm miệng đanh đá vậy thôi chứ bà thương ông lắm, thương ông như cách ông thương bà vậy đó. Đó giờ, miếng ăn giấc ngủ, có cái nào mà bà không lo cho ông. Bà theo ông từ cái thời con gái mới mười tám đến nay con ba bốn người, đầu bạc răng sắp rụng rồi, hỏi sao không thương cho được. Lỡ sau này, ông mà đi trước bà, chắc bà sống không nổi.
Bà cứ đứng trông ra cửa, đợi chừng nào xe thằng Tuất khuất hẳn, bà mới quay vào gọi các con ra ăn cơm.
"Con Tư, thằng Năm, con Út đâu, ra ăn cơm."
"Dạ má."
Ba cô cậu đồng thanh trả lời. Hỏng hiểu sao lúc nghe tiếng dạ của ba đứa con, bà thấy hạnh phúc lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-tua-gam/2976450/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.