Hoa đào bay bay bên ngoài Phi Lạc am. Tiếng chuông nhẹ vang, nắm sớm rọi vào trong Phật đường. Một vị nữ tử áo xanh thành tâm quỳ trước tượng Phật, khóe miệng mỉm cười: “Sư phụ, Niệm Nhã chuẩn bị tốt rồi”.
Lão ni ở bên cạnh lắc đầu, tay cầm dao lam: “Ngươi trần duyên chưa dứt, có thật nguyện ý buông bỏ tất cả?”.
Niệm Nhã cởi dây cột tóc, mặc cho tóc đen rối tung bờ vai: “Niệm Nhã nguyện ý”.
Lão ni nhẹ nhàng nâng lên tóc nàng: “Hồng trần tình nghiệt khó giải, hôm nay ngươi nhập Phật môn, liền phải vong tình, đoạn duyên, ngươi thật sự hiểu rõ?”.
“Niệm Nhã nguyện suốt đời làm bạn với kinh Phật….”. Tử Thanh, tình không quên được, duyên cũng không đoạn được, Nhã nhi nguyện đời đời tu thiện đổi lấy một đời thái bình yêu nhau gần nhau.
Dao lam hạ, tóc đen rơi xuống đất.
Niệm Nhã mỉm cười rơi lệ, cả đời này chi mong ngươi khỏe mạnh an khang, hết thảy bình an.
“Mong ông trời phù hộ cho Mộ Thanh—hết thảy bình an”.
Trời dần dần sáng, Nhược Cẩm quỳ rạp ngoài lều lớn, hai tay tạo thành chữ thập, nhắm mắt thành tâm cầu xin. Bỗng nhiên màn trướng hé mở, Lý Sóc Phong sắc mặc tái nhợt run run đi ra. Nhược Cẩm hoảng hốt đứng dậy tiến lại hỏi Lý Sóc Phong: “Đạo trưởng, Mộ Thanh, nàng….”.
Lý Sóc Phong bình tĩnh nhìn nàng: “Độc của Thanh nhi bần đạo chỉ có thể đẩy ra bẩy phần, còn ba phần đã ăn sâu vào kinh mạch, trừ phi có cao nhân dùng thuật châm cứu dẫn độc mới có thể bức ra được”.
“Vậy nàng…..”.
“Tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-tu-cam/1422769/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.