“Mộ tướng quân, Mộ tướng quân, Tống công chúa mời ngài trở lại đại điện, muốn tiễn ngài”. Mộ Thanh vừa mới rời đại điện không lâu liền có một tên tiểu thái giám chạy tới.
“Công chúa?”. Mộ Thanh nhíu mày, sao đột nhiên lại gọi ta quay lại?. Tuy rằng nghi hoặc nhưng vẫn theo chân tiểu thái giám quay lại đại điện.
Trong đại điện, Nhược Cẩm hờ hững nhìn Hoàn Nhan Lượng: “Hoàng thượng, mỹ nhân trong thiên hạ đầy rẫy, sao ngài cứ nhất định muốn Nhược Cẩm đây? Ngài để Nhược Cẩm tự do, Nhược Cẩm sẽ vì ngài bày mưu tính kế, giúp hoàng thượng thống nhất thiên hạ”.
Hoàn Nhan Lượng thở dài: “Trẫm là luyến tiếc một người nữ tử thông minh như ngươi bị người khác hưởng thụ, trẫm muốn thân xác ngươi, cũng muốn lòng của ngươi chỉ có toàn tâm toàn ý thích trẫm, thuận theo trẫm, trẫm mới yên tâm để ngươi cạnh bên người”. Nói xong Hoàn Nhan Lương đến gần Nhược Cẩm: “Trẫm tha cho ngươi thân thanh bạch nhiều năm, sao lại không biết tiểu muội Như Lăng nhà ngươi đang giả ngốc?”.
Nhược Cẩm lắc đầu: “Nếu hoàng thượng đã biết có thể lấy nó uy hiếp Nhược Cẩm, tội gì phải diễn kịch như hôm nay?”.
“Xem ra ván cờ hôm nay trẫm không thắng được toàn bộ còn bị ngươi nhìn ra nước cờ”. Hoàn Nhan Lượng bình tĩnh nhìn Nhược Cẩm: “Vì sao ngươi luôn thông minh như vậy khiến trẫm thực lòng yêu thích ngươi đây?”.
Nhược Cẩm cười lạnh lùng: “Hoàng thượng quá khen, Nhược Cẩm chẳng qua cũng chỉ là một phàm nữ”.
Hoàn Nhan Lượng bỗng nhiên cười to: “Nếu ngươi chỉ là một phàm nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-tu-cam/1422765/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.