Edit: Tĩnh Nguyệt.
Tường Thái mùa xuân năm thứ sáu.
Đầu xuân năm ấy xuất hiện nhiều hiện tượng kỳ lạ, mặt đất bỗng nhiên chuyển ấm, cây cối xuân ý dạt dào, đến thời điểm cành liễu hồng thắm bên bờ hồ lấp ló dưới những tán lá xanh động lòng người, thì thời tiết lại chuyển tiếp đột ngột, chỉ trong một đêm, bông tuyết trắng xóa tựa như lông ngỗng rơi xuống dầy dặc cả kinh thành, khắp phố lớn ngõ nhỏ chỉ thấy một mảng tuyết trắng mênh mông, rét tháng ba thình lình kéo tới khiến cho mọi người một lần nữa cảm nhận được cái khốc hàn của ngày đông buốt giá.
Trời đột nhiên chuyển lạnh, ai nấy cũng đều dựng lại hỏa lò vừa mới dẹp xuống, những người buôn bán thì tạm thời đóng cửa nghỉ ngơi, tránh ở trong nhà sưởi ấm, một tay ôm lão bà, một tay ôm hài tử ấm áp cùng nhau từ từ vượt qua đêm dài đằng đẳng.
Đêm đã khuya, những ngọn đèn vàng leo lắt từ các ngôi nhà dân ven đường dần cạn dầu mà vụt tắt, đêm tối ở nơi đây, trừ bỏ phu canh cùng những lão nhân nghèo khổ cô độc cố sức đốt đèn buôn bán hòng nhặt nhạnh thêm vài đồng, thì không có ai nguyện ý xuất môn. Tuyết rơi trong đêm yên tĩnh mà tịch mịch, lặng im không một tiếng động, vô thanh vô thức, bông tuyết trắng xóa phiêu phù trên màn đen thăm thẳm của đêm tối giá lạnh, lặng lẽ giúp cho mặt đất, mái ngói thay một tầng y trang ngân bạch.
Trên con đường cái vốn dĩ không người qua lại, bỗng dưng từ xa xa xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-thinh-khai/198468/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.