Hoa Hoài Tú cảm thấy thú vị đùa nói:”Ngươi như vậy, làm ta giống như đang đùa giỡn con gái nhà lành.”
“Biểu ca.”Phiền Tế Cảnh ấp úng nói,”Ngươi đừng nên như vậy”
“Như vậy làm sao?”Hoa Hoài Tú thật ra đã bị phản ứng của hắn khơi dậy hứng thú, không khỏi tiến lên từng bước, như đăng đồ tử(giống như lưu manh) nâng cằm hắn nói:”Là cái dạng này hả?”
Phiền Tế Cảnh ngẩng đầu, đôi mắt lại lóe ra mấy phần thủy quang, phía trên mặt lại càng đỏ thêm, phảng phất như quả táo tươi ngon mọng nước, quả thực đáng yêu đến cực điểm.
Hoa Hoài Tú cảm giác được ngực chính mình đập mạnh một chút, cơ hồ muốn nhào đến cắn một miếng lớn.
Phiền Tế Cảnh đột nhiên quay đầu nhìn về phía đường đi nói:”Biểu ca. Có người tới.”
Hoa Hoài Tú không được tự nhiên mà ly khai ánh mắt nói:”Ngươi và ta đều mặc quần áo, sợ cái gì người đến?”
Phiền Tế Cảnh cúi đầu, xem khoảng cách mũi giày của chính mình, sau đó lui ra sau hai bước nói:”Ngươi đứng gần quá rồi.”
“Ngươi và ta đều là nam tử, sao phải để ý?”Hoa Hoài Tú vô tội mà nhìn hắn.
Phiền Tế Cảnh lúng túng nói:”Nhưng là ngươi vừa mới…”
“Vừa mới như thế nào?”Hoa Hoài Tú ra vẻ tà ác mà nhíu mày.
Phiền Tế Cảnh sắc mặt đột nhiên nghiêm túc, xoay người sang chỗ khác.
Trên lối đi, một đệ tử phái Cửu Hoa vội vã chạy tới.
Hoa Hoài Tú kinh ngạc mà nhìn hắn một cái.
Bọn họ vừa mới rồi cũng xem như nói một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-anh-tinh-khong/2398303/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.