Từ khi bị đuổi giết tới nay lần đầu tiên an ổn mà tắm nước nóng, dòng nước ấm áp xẹt qua da thịt tư vị thật sự quá mức sảng khoái, Hoa Hoài Tú cơ hồ có xúc động cứ như vậy chết chìm ở trong nước. 
Cánh cửa đột nhiên két một tiếng, từ ngoài hướng vào trong đẩy ra. 
Thân thể Hoa Hoài Tú nhất thời cứng đờ, hai mắt cẩn thận mà nhìn hướng cánh cửa. 
Là người của phái thích khách? 
Hay là… 
Y nghe được tiếng tim đập của chính mình trong nước xuyên thấu đi lên. 
Một bàn tay nâng mâm thức ăn đầy tiến vào, ngay sau đó là một cái mâm khác, cuối cùng mới là Phiền Tế Cảnh. 
“Ngươi, ngươi vào bằng cách nào?” Đầu lưỡi Hoa Hoài Tú thiếu chút nữa quắn lại. 
Phiền Tế Cảnh vô tội mà duỗi duỗi cước, nói: “Đẩy cửa.”  
“Ta không phải hỏi ngươi, ta là hỏi ngươi…”Hoa Hoài Tú cúi đầu mắt nhìn thân thể quang lỏa của chính mình, máu từ lòng bàn chân xông lên đỉnh đầu, da thịt trắng noãn chậm rãi lộ ra một tầng mỏng màu hồng nhạt. 
Phiền Tế Cảnh buông mâm, đem từng đĩa thức ăn lấy ra, “Biểu ca thích ăn thịt kho tàu hay bạch trảm kê?” 
“Thịt kho tàu. Có sao?” Hoa Hoài Tú lén lút vươn tay, lấy quần áo trên cái móc treo ở bên cạnh cái giá. Cho dù mặc vào ướt sũng cũng tốt hơn quang lỏa thân thể ngồi trong thùng gỗ. 
Phiền Tế Cảnh đột nhiên quay đầu lại, “Có.” 
Hoa Hoài Tú tức khắc rụt tay về. 
“Bạch trảm kê cùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-hoa-anh-tinh-khong/2398281/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.