Quả nhiên đường về là Sơ Tiện lái xe, nhưng Ninh Mông lại không có ở đây.
Chuyến dã ngoại còn chưa kết thúc, cô gái Ninh Mông đã bỏ lại Sơ Tiện, hẹn y tá Tiểu Trang đến Intime gần đó điên cuồng mua sắm. Vào dịp Tết Nguyên Đán, các trung tâm thương mại lớn đều đang khuyến mãi, một số cửa hàng quần áo và mỹ phẩm nổi tiếng còn có chương trình giảm giá rất lớn. Các cô gái đều nhân cơ hội này thỏa sức tiêu tiền.
Sơ Tiện cảm thấy tâm hồn nhỏ bé của mình bị tổn thương rất lớn. Thì ra không phải Ninh Mông không có tiền, cô ấy chỉ là keo kiệt với người khác.
Phó Chỉ Thực uống rượu, cả buổi chiều đều buồn ngủ.
Vừa lên xe anh đã nhắm mắt lại, lười biếng nói: "Anh chợp mắt một lát, đến nơi thì gọi anh."
Sơ Tiện gật đầu: "Anh ngủ đi."
Người này không bao lâu đã ngủ thiếp đi.
Năm giờ chiều, mặt trời đang dần nghiêng bóng về phía Tây, ánh nắng nhạt màu khuất dần sau những tòa nhà cao tầng. Trên bầu trời, những đám mây bồng bềnh nhuốm màu vàng rực thâm trầm dày nặng, là nét mực đậm màu nhất trên bức tranh chiều tà.
Những vệt nắng còn sót lại lặng lẽ len lỏi vào trong xe, lóe lên lần cuối trước khi lụi tàn, nhanh đến mức giống như một trận mưa bụi mỏng manh.
Một người tập trung lái xe, một người tập trung ngủ, không quấy rầy lẫn nhau.
Không khí trong xe yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy cả những tiếng hít thở đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phon-chi-chi-trung/2863579/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.