Bên trong tiệm cà phê.
Nam Nhược ngồi ở một chiếc bàn trong góc, hai tay đặt trên đùi, chán chường tựa cả người trên chiếc ghế gỗ.
Ngồi co ro, hệt như quả khinh khí cầu bị rút cạn hơi.
Ngồi phía đối diện chính là Vãn Thanh Ngưng và Nam Thượng Thiện.
Thẩm Ý Đông đứng ở cửa không đi vào.
Đó là chuyện một nhà bọn họ, anh cảm thấy nên cho bọn họ một không gian riêng biệt.
Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ đó của cô trái tim anh bỗng khó chịu, từ túi quần móc ra một gói thuốc, rút một điếu đưa lên miệng.
Hồi còn tiểu học, anh đã cùng với Thần Viêm Nghiêu học hút thuốc, chỉ là con người anh rất giỏi kiềm chế. Học thì học được, nhưng anh cũng sẽ không để bản thân nghiện.
Hồi còn học cao trung, Trần Trạm thường hay dụ dỗ anh, kêu rằng cả hai cùng hút thuốc đi, nhưng anh một hai không là không.
Là sau khi cô rời đi, năm đó anh đến Paris tìm cô, anh liền bắt đầu hút thuốc không ngừng nghỉ.
Luôn có một cảm giác, chỉ có hương vị của khói, mới có thể khiến anh trấn tĩnh lại.
Sau khi biết cô mang thai anh chưa từng hút thuốc lại. Gói thuốc này là vừa rồi đi đến tiệm tạp hóa cách đó không xa mua được.
Anh tự nhủ với chính mình, chỉ hút một điếu rồi thôi.
Tư thế ngồi của Nam Nhược và Nam Thượng Thiện giống nhau như đúc.
Im lặng một hồi, ông mới ngẩng đầu lên nhìn Nam Nhược giải thích, “Sau khi kết hôn mẹ con đi theo bố, cuộc sống không mấy tốt. Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phoi-sung/747248/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.