Lúc này đây anh đang ôm chặt cô trong ngực, chỉ cần hơi cúi đầu là có thể ngửi được hương hoa hồng nhàn nhạt trên người cô.
Bàn tay đặt trên vòng eo không có chút thịt thừa của cô, xúc cảm thật quá chân thực khiến sóng lòng anh dập dờn không thôi.
Cằm anh tựa trên vai Nam Nhược, cảm giác được bàn tay anh đang lần xuống, cô lạnh giọng nói: “Sờ vui nhỉ?”
Anh ngửa đầu ra sau một chút, nhìn thẳng vào mắt cô, “Tôi sờ vợ của mình, em nói xem có thể vui không?”
“Ha ha.”
Người phụ nữ này quả nhiên đã nguýt anh thành thói rồi. Có điều anh cảm thấy mình thật từ bi bác ái nên không so đo với cô.
Hai tay anh lại vòng qua eo cô, rồi lại bắt lấy nhau, tiếp tục ôm người vào trong ngực mình.
“Không giận à?”
Nam Nhược nhíu mày nhìn anh, “Anh là ai cơ chứ, mắc mớ gì em phải tức giận với anh?”
“Tôi là người đàn ông của em. Là bố của con trai em.”
“Ôi chao, nghe thật là ngơm ahh.”
“…” Đừng trào phúng anh như vậy có được hay không, chả nhẽ anh đã nói gì sai sao?!
Bọn họ cứ dây dưa như vậy một lúc lâu, Nam Nhược tính toán thấy thời gian nghỉ ngơi sắp hết bèn vội vàng đi vào studio.
Thẩm Ý Đông đưa tay ra muốn ôm cô lại, nhưng bị cô hất ra. Ở trước mặt mọi người ôm ôm ấp ấp như vậy còn ra cái thể thống gì chứ!
Cô không phải kiểu người thích thể hiện tình cảm với người ngoài.
Chủ yếu là bị nhiều người nhìn thấy, thật sự rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phoi-sung/747234/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.