Nam Nhược không biết mình ngủ thiếp đi là tự khi nào.
Dù sao thì, cô là bị đánh thức bởi tiếng chuông cửa.
Thời điểm tiếng chuông cửa lần nữa reo lên cô đã thò đầu ra khỏi chăn, vô cùng bực bội lấy chăn che kín tai. Trở mình, muốn tiếp tục ngủ.
Lại không nghĩ tới, người đứng ngoài cửa vẫn kiên trì không ngừng nghỉ, chính là không muốn rời đi.
Nam Nhược mang theo ngọn lửa tức giận ngồi dậy, uể oải đi tới cửa, qua mắt mèo cô nhìn thấy người đứng ngoài cửa là Thẩm Ý Đông.
Cũng không có gì bất ngờ.
Cô vặn tay nắm mở cửa ra, rồi tựa vào tường nhìn chằm chằm người đàn ông đứng bên ngoài.
“Xem ra Thẩm tổng thật sự rất nhớ tôi, thực sự không thể đợi được nữa muốn nhìn thấy tôi ah.”
Thẩm Ý Đông nhanh chóng đi vào, vốn dĩ còn rất là hờn cô nhé, nhưng giờ phút này nhìn được người rồi, đột nhiên anh bình tĩnh lại.
Anh nhìn bộ đồ ngủ bằng lụa trên người cô, cánh tay trắng nõn lộ ra bên ngoài, thật giống hai cái ngó sen.
“Vừa tỉnh ngủ?”
“Thẩm tổng cảm thấy thế nào?”
Sắc mặt Nam Nhược không mấy tốt, rõ ràng là đã bị đánh thức, dáng vẻ vô cùng khó chịu.
Thẩm Ý Đông nhìn bộ dạng ngấm ngầm xù lông của cô thì không biết như thế nào, trái tim cảm thấy thật ấm áp.
Anh đưa tay ra, đặt lên trên đầu cô, xoa xoa, đem mấy sợi tóc rối vuốt thẳng.
Động tác này khiến cho Nam Nhược khựng lại.
Một cô gái dù có mạnh mẽ đến đâu đi nữa, được người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phoi-sung/747229/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.