Nam Nhược bế lấy Chà Bông chơi đùa với nó một hồi, lại nhìn xung quanh một vòng nhưng không tìm thấy bóng dáng Thẩm Y Đông đâu cả.
Trái lại cô nhìn thấy Thần Viêm Nghiêu và Hoa Linh đứng cách đó không xa.
Đầu mày khẽ nhíu, cô muốn thả Chà Bông xuống, không nghĩ tới Chà Bông thế mà không vui, “grừ grừ gâu gâu” giơ chân níu chặt lấy cô.
Cô có chút không biết làm sao cho đặng, chỉ đành tiếp tục bế nó.
Thần Viêm Nghiêu đi về phía cô, cười cười chào hỏi, “Cô Nam, thật trùng hợp.”
Nam Nhược nhìn anh ta, ánh mắt chả có bao nhiêu thiện cảm chỉ gật đầu một cái.
“Chà Bông rất thích cô Nam ah. Ngày thường đều không thấy nó bám người như vậy.”
Nam Nhược cúi đầu nhìn Chà Bông, cái nhìn hệt như đang nhìn con của mình, ánh mắt bao nhiêu dịu dàng đều có đủ.
Nam Nhược ngước mắt, nhìn Thần Viêm Nghiêu nhưng không hề trả lời anh ta.
“Thẩm Ý Đông đã đến New York tổ chức một cuộc họp, đúng lúc hai ngày nay Chà Bông lại đổ bệnh, trong nhà không có ai chăm sóc nó cả. Chỉ có thể để tôi đưa nó theo. Tôi thấy Chà Bông với cô Nam rất ăn ý nhau, cô và Thẩm Ý Đông cũng coi như là người quen cũ, tôi lớn mật mong cô Nam giúp đỡ, chăm sóc Chà Bông mấy ngày được không?”
Nam Nhược không bày ra xúc cảm gì. Hơi đánh mắt sang bên, trông thấy Hoa Linh đang nhìn cô đăm đăm.
Ngay giây phút này, Nam Nhược bỗng sinh cố ý, gật đầu đồng ý, “Có thể.”
Ngô Già lái xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phoi-sung/747218/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.