Thẩm Ý Đông hút xong một điếu thuốc thì, Nam Nhược cũng từ phòng tắm đi ra.
Có thể vì đã thấy hết cơ thể của nhau mà cô chả buồn mặc áo quần làm gì nữa, dứt khoát quấn một chiếc khăn tắm đi ra.
Trông thấy Thẩm Ý Đông ngồi tựa ở đầu giường, đầu mày khẽ nhíu, ánh mắt chính là một bộ xem thường.
Mới lười đi quan tâm cái nhìn của anh, cô từ tốn mặc áo quần vào, sau đó cầm lấy túi của mình, từ bên trong lấy ra một tấm danh thiếp, đặt lên tủ đầu giường.
Thẩm Ý Đông dập điếu thuốc, mang theo nghi hoặc ngẩng đầu nhìn cô.
“Phí phục vụ tối qua, liên hệ với tôi, tôi sẽ trả cho anh.”
“???” Cơ mặt gần như vặn vẹo thành một khối rồi.
Cô nhìn thẳng vào mắt anh, trịnh trọng nói: “Cho nên, hãy nhớ cho kỹ. Là tôi ngủ với anh.”
Mãi đến khi bóng cô biến mất sau cánh cửa, Thẩm Ý Đông mới lấy lại phản ứng, anh nhảy cẫng lên, lớn giọng thét: “Tôi con mẹ nó!”
Nam Nhược nghe được thanh âm như muốn giết người của anh, nhưng vẫn lờ đi, bước chân tiếp tục đi nhanh ra ngoài.
Thư kí Trương bất thình lình từ cuối hành lang đi ra, dáng người thẳng tắp đứng ở một bên, nhìn cô hơi khom người chào.
“Cô Nam, Thẩm tổng bảo tôi đưa cô trở về.”
Thời điểm đối diện với người ngoài sắc mặt Nam Nhược ngay lập tức nhu hòa đi rất nhiều, gật đầu nói: “Cảm ơn.”
Thư kí Trương cúi đầu, “Không dám, cô Nam.”
Nam Nhược là một người rất dễ ở chung.
Ở phương diện quen biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phoi-sung/255708/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.