Cũng vừa khéo, lúc Thịnh Diêu gọi Khương Hồ thì cũng là lúc Khương Hồ đang gọi cho Thịnh Diêu, kết quả cả hai đường dây đều bận.
Biết bọn họ đều đang bận, Khương Hồ liền buông điện thoại, cùng Thẩm Dạ Hi và mọi người tìm thêm hồ sơ hộ tịch về họ Mạnh.
Đông Thanh là một nơi khá truyền thống, lúc đầu chỉ là cái thôn, mấy năm gần đây mới có khách du lịch đến, dần dần người ngoài nghe tin, dòng họ trong trấn thông thường là lâu năm, ngoài ra còn có một số người ngoài trấn sau đó dọn vào đây ở. Ông lão giữ hộ tích nói, người họ Mạnh trong trấn rất ít, bọn họ tìm kiếm nửa ngày cũng chỉ kiếm được ba nhà.
Lúc này điện thoại Thịnh Diêu rốt cục gọi được.
Thịnh Diêu vừa bắt điện thoại đã nói: “Tiểu Khương, có một người, cậu nên chú ý một chút.”
Khương Hồ hỏi: “Mạnh Thanh Tử?”
“Đúng….Ách?” Thịnh Diêu lắp bắp kinh hãi, “Cậu làm sao biết?
Kương Hồ nhanh chóng nói ra suy nghĩ trong đầu, hỏi lại: “Anh đột nhiên chú ý đến người này, có phải hắn đã đến cục không?”
Thịnh Diêu câm nín một lúc lâu: “Kháo, Khương Hồ, cậu là thần à?”
“Không khó đoán, tên hỗn đản tự cho là thông minh kia từ ngày đầu tiên đi Hoa Song đã có ý đồ quấy nhiễu chúng ta điều tra.” Những lời này của Khương Hồ nói rất rôi chảy, “Anh nói với hắn cái gì?”
Thịnh Diêu cười: “Tôi có thể nói với hắn cái gì, tội phạm đại diện cho một nhóm người đến hỏi tôi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phoi-dao-hoai-dao/3202168/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.