Mấy chữ ‘tên buôn ma túy’ vừa ra khỏi miệng, sắc mặt mấy người đứng xem náo nhiệt lập tức thay đổi.
Địch Hành Viễn không đứng lên, vẫn quỳ một chân trên đất, đặc biệt bình tĩnh cười với Mạc Thông: “Chú Mạc đừng có đùa như vậy, lúc ông nội còn trẻ đã làm gì tôi làm con cháu không biết, cũng không có quyền nói, tôi chỉ biết, đến đời của tôi hiện tại, Địch gia đều làm ăn hợp pháp.”
Mặt Mạc Thông không thay đổi nhìn hắn, bình thường mặc kệ Mạc cục trưởng thật lòng hay là giả ý, gặp người luôn có ba phần ý cười, lúc này làm mặt lạnh, đường nét sắc bén mới hiện ra.
An Di Ninh cảm thấy mình hiện tại mở miệng cũng sai, mà không nói lời nào cũng sai. Làm trò trước mặt Mạc Thông, chắc chắn không sống nổi, nhưng mà nhìn ánh mắt bạn trai của mình, lại không đành lòng từ chối.
Cô gái đáng thương rối rắm không biết làm sao.
Bất quá thời gian rối rắm cho cô cũng không dài, một chút sau, cửa cảnh cục lại chạy dến hai chiếc xe, chiếc bên trái mở ra có một người trẻ tuổi đi xuống, cung kính mở của xe, sau đó đỡ một ông già mắt bị mù, tay chống trượng từ trong xe đi ra.
Cùng lúc đó, một chiếc xe khác cũng mở ra, vị này ai cũng biết, là cha của An Di Ninh, An Tiệp.
Ông già cúi đầu nói gì đó với người trẻ tuổi, người nọ gật đầu, giúp ông già đi đến trước mặt An Tiệp, xem ra là người quen cũ, thái động ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phoi-dao-hoai-dao/3202144/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.