Cả căn phòng yên lặng.
Khương Hồ đứng ở chỗ tối, Thịnh Diêu thấy không rõ vẻ mặt của cậu. Nhưng mà chỉ trong một lát, tố chất chuyên nghiệp lập tức làm cho anh nhanh chóng hồi phục tinh thần, cúi người đem dao đoạt đi, tay đặt lên động mạch của hắn, xác định đã chết, mới cẩn thận ôm đứa nhỏ đến, hướng bộ đàm nói: “An toàn, vào đi, tình huống bé gái không được tốt, cần nhân viên chữa bệnh và chăm sóc.”
Anh quay đầu lại nhìn đứa nhỏ, người nọ đã cất khẩu súng, như không có việc gì giống như bóng ma đi đến, cúi đầu nhìn thấy người đàn ông nằm trên mặt đất không chịu nhắm mắt, thấp giọng nói: “Thực xin lỗi, làm nhiều trò trước mặt đứa nhỏ như vậy, bất quá tính huống vừa rồi, nếu không bắn chết hắn, hắn sẽ giết người.”
Thịnh Diêu cảm thấy cậu có gì không đúng lắm, nhưng không nói được là không đúng ở chỗ nào, Khương Hồ cũng không có giải thích, cũng không sợ hãi, thậm chí còn không để lộ ra cảm giác tức giận, biểu tình cùng âm điệu đều quá mức bình thản, bình thản đến mức không đúng, anh hỏi: “Cậu vẫn tốt chứ?”
Khương Hồ cười cười, không nói tiếp, Thịnh Diêu cảm thấy được đồng tử của cậu có vẻ tan rả.
Thẩm Dạ Hi còn chưa nghe xong chữ ‘an toàn’ Thịnh Diêu nói, liền quăng ống nghe dẫn người chạy vào, cũng may trừ bỏ đứa nhỏ ý thức không rõ ràng vẫn bị phạm nhân mang theo ra thì không có ai bị thương.
Sau khi giải quyết tốt mọi chuyện, nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phoi-dao-hoai-dao/3202138/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.