“Đứng lên, đừng ngồi ở đây, tôi cũng lạnh rồi.” Thẩm Dạ Hi đứng lên, đem Khương Hồ kéo dậy, đỡ cậu đi vào phòng ngủ, “Đi, vào nhà đã, trên giường có chăn.”
“……………….A?” Khương Hồ bỗng nhiên ý thức được, trong cuộc đối thoại, cậu vẫn không thể nắm giữ câu chuyện, mỗi lần cậu ý thức được điểm đó, sẽ bị Thẩm Dạ Hi làm cho chuyển hướng, người này đã theo thói quen ra lệnh, ngôn ngữ toàn thân đều tràn ngập cảm giác khống chế.
Bất quá ngồi trong chăn nghe chuyện này……………Ân, cho dù chuyện quan trọng cũng quá khoa trương đi?
Khương Hồ khó xử nhìn thoáng qua cái chăn nằm trên giường: “Anh nếu lạnh thì đem điều hòa mở ra đi! Chờ tôi đem ghế dựa lại đây…………..”
Cậu còn chưa nói xong, Thẩm Dạ Hi đã đi lên giường, đem chăn kéo lên người, vỗ vỗ bên cạnh mình: “Nhanh lên, đến đây.”
Khương Hồ bối rối mà nhìn anh.
Thẩm Dạ Hi nở nụ cười: “Được rồi, đừng bối rối, đều là người có liên quan, lên nhanh để tiếp tục nói chuyện. Tôi vừa rồi chỉ là nói giỡn, lại không thực sự cần cậu làm cố vấn tâm lý cho tôi, nếu cần cũng phải chọn vào ban ngày nắng ấm a, cho dù không chọn vào ban ngày cũng phải chọn vào lúc cậu tỉnh ngủ chứ đúng không?” Thẩm Dạ Hi vỗ vỗ giường, “Đi lên đi lên, đem chuyện xưa nói cho cậu xong, tranh thủ hống cậu luôn.”
Khương Hồ đứng ở bên giường không nói gì, chính là dùng loại ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Thẩm Dạ Hi, sau khi nhìn liền cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phoi-dao-hoai-dao/3202124/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.