- Vậy thì được rồi, cậu cứ làm đi, nhưng đừng quên mình đó! Mình bận rồi, có khách!
Thanh Thị Tú nhanh chóng nói với Hoàng Hiểu Đông, rồi liền tắt máy, vì đã có vài vị khách đi lên tầng này. Nhưng tiếng điện thoại của Thanh Thị Tú lại tiếp tục reo, nhìn số điện thoại, liền nói khẽ “Đông lại gọi”.
Tính không nghe mấy, nhưng rồi Thanh Thị Tú lại trượt màn hình phím mở để nghe, “alo, mình đang bận, cậu nói gấp đi”.
- Tú! Mình sẽ qua nhà hàng bây giờ, cậu đợi mình nha, hôm nay cậu chỉ làm ca sáng phải không!
Vẻ mặt Thanh Thị Tú đang bất ngờ, có lẫn ngạc nhiên vì nhận ra giọng nói của Hoàng Hiểu Đông không biết là có chuyện gì, cô đoán không được, nên chỉ đồng ý để trả lời “hôm nay mình chỉ làm ca sáng, cậu sang đây bây giờ sao”.
- Đợi mình chút nha, mình có vài chuyện muốn nói đó mà!
Thanh Thị Tú liền hỏi bật lại “chuyện gì muốn nói” nhưng lại không có giọng trả lời của Hoàng Hiểu Đông nên phải “alo, Đông”, “alo, cậu có đang nghe không”.
Liền nhìn lại màn hình điện thoại, đã tắt số từ lúc nào, Thanh Thị Tú không khỏi tha thẩn tự nói “cậu ấy có chuyện muốn nói, cậu ấy thì có chuyện gì để nói với mình”. Đứng ngơ ra chỗ này một lúc, quên đi bàn ghế trước mặt vẫn chưa dọn, lại vài vị khách bên bàn kia đã gọi Thanh Thị Tú.
- Này, xem giùm anh mấy món này với!
Thanh Thị Tú liền như bừng tỉnh, liền đi tới cạnh bàn mấy vị khách này. Hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-vi-thanh/45020/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.