Vào trong nhà, Lu Nhiên lại đi lên tầng lầu ở trên là sân thượng, chỗ Lu Nhiên có hai phòng, cô ấy ở một phòng, còn một phòng trống. Gia đình của Lu Nhiên như đã viết ở chương trước, ba mẹ cô lúc này đều đang ở nước ngoài, chỉ có Lu Nhiên cùng anh trai của mình và những người phụ giúp việc nhà.
Khi đi vào trong nhà, hình ảnh quen thuộc anh trai của Lu Nhiên, ngồi đây ở bộ bàn ghế gỗ lâu năm, quét sơn bóng lưỡng, lót những chiếc gối nên ngồi êm. Lu Xuy Anh thấy Lu Nhiên liền cười hỏi:
- Nhiên! Em mới đi chơi với bạn trai về à!
Lu Nhiên đứng khựng lại ở lối cầu thang nhìn Lu Xuy Anh đang xem phim ở màn hình rộng TV. Giọng nói có chút dỗi:
- Anh Anh! Em bận việc không có đi chơi!
Lu Xuy Anh vẫn chưa ngừng hỏi Lu Nhiên, vì thấy em gái dạo gần đây hay có trạng thái bất thường, với việc Ngô Kính Dương hay làm phiền, hắn anh trai cho nên cũng đã biết, nhưng lại không được rõ và cũng không thể hỏi Lu Nhiên.
- Từ khi nào em lại biết yêu vậy, không phải em chỉ thích việc kinh doanh!
- Em đang buồn ngủ, em đi ngủ chút!
Lu Nhiên tỏ vẻ mệt mỏi, liền quay mặt đi không định trò chuyện tiếp cùng anh trai đang xem phim, đã bước lên phòng mình. Nhưng vẫn bị anh trai hỏi chuyện:
- Nhiên! Thằng Dương nó có làm gì em không!
- Anh hỏi hắn làm gì, em không biết, em không muốn gặp mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-vi-thanh/1973089/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.