Edit: Julia
Nói là buổi tối gặp, kết quả lại không có. Chi nhánh của công ty Uy Khắc ở nước ngoài xảy ra vấn đề ảnh hưởng đợt đưa hàng lần này của Uy Khắc, Cừu Kính vừa nhận tin lập tức bị điều đến Mỹ xử lý vấn đề, hơn nữa vừa đi là đi cả một tuần, ngày về cũng không biết.
Sài Nghê không nghĩ mình lại nhớ anh đến vậy, lúc quen với người khác, bởi vì công việc quá bận, nên cứ cách nửa tháng, một tháng gặp bạn trai là chuyện thường, cũng không cảm thấy kỳ quái, càng không có cảm giác nhớ nhung, nhưng tại sao bây giờ lại có?
Buổi sáng ra khỏi cửa không thấy xe anh đứng chờ dưới lầu, trong lòng cảm thấy trống rỗng. Mỗi ngày ở công ty cũng không thấy đồ ăn anh gửi đến, bỗng nhiên thấy khó thích ứng.
Tuy rằng biết rõ người ta ở nước ngoài, nhưng mỗi buổi sáng khi thức dậy cô lại mong anh đang đứng chờ mình dưới lầu, cho cô một cái kinh hỉ ngoài ý muốn, nói cho cô biết là anh đã trở về, thế nhưng mỗi ngày cô đều đợi, vẫn không thấy anh xuất hiện. Cô rất nhớ anh, rất rất nhớ. Vốn còn cho rằng đời này mình sẽ không có cảm giác này, hoá ra việc nhớ nhung là việc làm cho tâm trí mệt mỏi như vậy.
Sài Nghê cảm thấy nếu anh không trở về, cô sẽ sinh bệnh mất.
Bệnh tương tư, không có thuốc chữa đâu
“Sài Nghê.”
Trong văn phòng, chị Cố gọi cô, vội quay đầu lại, chỉ thấy chị Cố đang vẫy tay gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-tong-cuu-hoan-my/2070909/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.