14.
Vẫn còn sớm nên Phó Yến Từ đưa tôi đến trung tâm thương mại.
Chọn ít quá.
Không đắt quá cũng không mộc mạc quá để mua.
Điều này sẽ không khiến mọi người nghĩ rằng anh ấy bỏ tiền ra mua để tôi đi lấy lòng ngược lại giống tôi tự đi mua hơn.
Trong lòng có chút cảm động, nói đùa: “Thành thạo thế này? Chắc đã dẫn nhiều bạn gái về nhà nhỉ?”
“Mỗi tháng một người, nếu em muốn nghe, tối nay anh sẽ kể chi tiết cho em.”
Rõ là bịa chuyện.
Tình sử của anh ấy.
Bằng 0.
Đến nhà họ Phó.
Ông nội Phó đang cắt tỉa hoa và cây trong vườn, nhìn thấy tôi đến, ông nở nụ cười hiền lành nói: “Về rồi à, mau vào nhà, một lát nữa là dùng bữa được rồi.”
Tôi chào rồi cùng Phó Yến Từ vào nhà.
Sau khi thay giày xong, mẹ Phó đi xuống nhà.
Vóc dáng cao ráo, cử chỉ ưu nhã, nhất là cặp mắt đào hoa, Phó Yến Từ được thừa hưởng hoàn toàn.
“Mẹ.” Phải xây dựng tâm lý trong lòng hồi lâu tôi mới gọi được, mang quà ra tặng.
Mẹ Phó lạnh lùng nói cảm ơn, hờ hững nói: “Ngồi đi.”
“Mẹ, con đi lên thay quần áo, Nhiễm Nhiễm sợ người lạ, mẹ trông cô ấy hộ con.”
Phó Yến Từ đứng dậy và đi lên lầu.
Tôi sững sờ, đã nói bảo tôi đừng sợ mà?
Bỏ lại tôi một mình cứ thế mà đi sao.
Mẹ Phó và tôi mở to mắt nhìn nhau, rõ ràng tôi làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-tinh/3315450/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.