Lâm Chi Hạ hy vọng mình có thể ngủ quá giấc, sau đó bỏ lỡ bữa cơm trưa, nhưng là cô không thể. Chỉ có thể thở dài, một tiếng sau, không tình nguyện mà bước ra cửa.
Lâm Chi Hạ không thích trở về nhà mẹ đẻ không phải vì hoàn cảnh gia đình. Mà là vì Lâm ba và Lâm mẹ đều là giáo viên, nên trong nhà lúc nào cũng là bầu không khí nghiêm túc như dạy học, họ quản lý con mình còn nghiêm khắc hơn cả học sinh. Lâm Chi Hạ còn có một chị gái, không chỉ lớn lên xinh đẹp mà còn là một thiên tài.
Mà cô lại không di truyền được sự thông minh tài trí của ba mẹ, càng không xinh đẹp giống như chị gái, trên người không có bất kỳ ưu điểm gì. Cô ở trong nhà này như là có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Chính vì như thế, tính tình của cô mới ôn nhu, cái gì cũng đều thuận theo.
Hiện tại, cô rốt cuộc cũng có một ưu điểm đó là tìm được một người con rể ưu tú cho Lâm gia.
Trước kia cô đều trở về cùng Phó Hàn Xuyên, thế nhưng hôm nay anh lại không đi cùng, Lâm Chi Hạ ở của nhà xoắn quýt không biết nên cùng ba mẹ giải thích thế nào. Nhưng cửa vừa mở, cô đã thấy Phó Hàn Xuyên tây trang ngay ngắn ngồi trong phòng khách, cùng Lâm ba nói chuyện.
"Ba, mẹ con đã về."
Lâm Chi Hạ vừa mừng vừa lo, vội vàng bước nhanh đến bên cạnh Phó Hàn Xuyên, ngồi xuống kế bên anh.
Lâm ba thấy cô như vậy liền nhíu mày, ánh mắt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-tien-sinh-va-pho-phu-nhan/229716/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.