Lâm Chi Hạ mắt say lờ đờ nhập nhèm nhìn anh, một bộ dáng ý thức không rõ nhưng trong miệng vẫn ồn ào như cũ, cô lải nhải những lời vừa rồi, cho dù say đến hồ đồ cũng không quên.
Cô nằm dưới thân Phó Hàn Xuyên, cặp mắt ngập nước chớp chớp, lông mi dài mảnh phảng phất như đảo qua ngực anh.
Làm đầu quả tim anh ngứa hết cả lên.
Phó Hàn Xuyên chống cánh tay, anh vẫn không nhúc nhích. Sợi tóc rũ xuống trước trán, trong con ngươi đen nhánh nhộn nhạo, ánh mắt ôn nhu âu yếm khuôn mặt hoàn mỹ gần trong gang tấc.
Trong hô hấp có mùi rượu từ trên người Lâm Chi Hạ truyền đến, cũng có hơi thở kiều diễm từ cô phát ra, ngoài ra còn có từng tiếng dặn dò kia.
Người phụ nữ uống say so với thời điểm thanh tỉnh càng đẹp, càng ôn nhu, càng ngoan ngoãn hơn.
"Em muốn ai ăn cơm?" khóe miệng Phó Hàn Xuyên cười khẽ, thấp giọng hỏi, tiếng nói hồn hậu so với ngày thường càng thêm trầm thấp.
"Muốn ăn cơm…" đôi môi đỏ thắm của Lâm Chi Hạ mấp máy, cô cảm thấy trong miệng có chút khô, hai mắt lại chớp chớp, đột nhiên phụt một tiếng bật cười, trên khuôn mặt đỏ bừng toàn là nét sung sướng, ôn nhu mà mở miệng nói: "Ông xã của em… Ông xã ăn cơm… Hì hì…."
Lâm Chi Hạ không biết đã niệm bao nhiêu lần hai chữ 'ông xã' này. Hằng ngày hay trên giường, nhìn cô hơi ngốc nhưng lúc nào cũng gọi ngay thời điểm mấu chốt.
Hiện giờ lại nói hai chữ này, hẳn là đã sớm quen thuộc. Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-tien-sinh-va-pho-phu-nhan/1032926/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.