Cô im lặng không nói gì chỉ lặng lẽ nhìn người con trai đang ở trước mặt. Mới ngày nào anh còn xoa đầu cô, ôm cô vào lòng mà bây giờ đã là chồng người ta rồi. Cô còn có tư cách gì để gặp nữa ? Là vợ cũ sao ? Không, cô không muốn mang cái danh như vậy.
- Hôm nay là ngày cưới của anh, em chỉ muốn đến chúc phúc cho anh. Anh nhất định phải sống tốt, em cũng sẽ hạnh phúc kể cả khi chúng ta không có nhau.
Lời nói của cô như từng nhát dao cứa vào tim Minh Lâm. Anh yêu cô, đã luôn yêu cô gái Lục Vy ngốc nghếch bám theo sau lưng anh. Anh yêu cô từ cái lần cuối cấp anh giữ cô lại. Bất chấp sự ngăn cấm của gia đình anh vẫn từ bỏ việc sang Mỹ du học để vào cùng trường với cô. Anh muốn từ từ tạo cho cô cảm giác an toàn, cảm giác bình yên để cô tự nguyện ở bên anh.
Minh Lâm đưa ánh mắt mơ hồ nhìn về phía trước, tay anh đưa lên để tìm kiếm cô trong mảng đen sâu thẳm. Cô lùi lại một bước anh lại tiến thêm một bước. Lục Vy không để ý mà cứ thế vấp ngã vào hòn đá lớn phía sau lưng.
- A.
Cô hét lên rồi nhắm mắt lại chờ đợi cho cơ thể đáp đất. Nhưng rồi một bàn tay ấm áp đã vòng qua ôm lấy cô vào lòng. Mỗi lần cô ngã hay bất cẩn đều là có anh ở bên cạnh, bây giờ vẫn vậy.
- Lục Vy ngốc, em lại hậu đậu nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-phu-nhan-cua-anh-la-ai/2933751/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.