Ánh sáng mập mờ không thể chiếu sáng gương mặt đỏ ửng kia của cô. Bàn tay cô cố bấu víu lấy anh để giữ cho cơ thể không bị rơi xuống. Phía bên ngoài tiếng cười nói của khách vẫn còn vang vọng vào bên trong hành lang này. Hai chân cô vô lực mà ngã xuống, tâm trí bây giờ đã chẳng còn nghĩ được chuyện gì nữa.
Minh Lâm ôm lấy cô, chiếc lưỡi hư hỏng của anh không ngừng cắn lấy vành tai đang đỏ ửng của cô. Sự kích thích mê người như vậy làm sao cô có thể chống lại được. Rời khỏi vành tai đang đỏ ửng kia của cô anh đưa mắt nhìn thẳng vào đôi mắt đang tràn ngập dục vọng kia. Khoé môi có ý cười, Minh Lâm ghé sát vào tai cô rồi thì thầm.
- Vợ à, chúng ta vào trong phòng trước nhé.
Cô không kịp trả lời anh thì cơ thể đã bị anh nhấc bổng lên. Nói đúng hơn thì bây giờ cô không thể trả lời anh được nữa nếu như có trả lời có lẽ cop sẽ gật đầu đồng ý mà nghe theo anh. Lúc nào cũng vậy anh luôn biết cách để cô phải cuốn theo anh.
Minh Lâm bế cô vào phòng thay đồ gần đó rồi đóng cửa lại. Ánh mắt anh chạm phải chiếc bàn trang điểm ở trước mặt, khoé môi cong lên, anh mang cô đặt xuống ghế.
- Vợ ơi...
Anh nhỏ giọng gọi cô rồi bàn tay không an phận mà cởi bỏ chiếc váy dạ hội lộng lẫy kia. Cảnh xuân ở trước mắt khiến cho bé con của anh không nhịn được chỉ muốn ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-phu-nhan-cua-anh-la-ai/2933727/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.