Bây giờ trốn tránh cũng vô ích, đã chẳng thể cứu vãn tình hình hiện tại đang dần đi vào bế tắc. Cô thay quần áo, đợi cho đến khi cánh phóng viên nhà báo dần tản đi mới có thể ra ngoài. Tiêu Duệ đã đứng chờ cô sẵn ở một góc tối, nó đưa mắt nhìn ra xung quanh để tìm kiếm bóng dáng quen thuộc của cô. Đợi đến khi nhìn thấy cô đi từ phía xa đến nó mới đưa tay mở cửa ghế sau cho cô vào.
- Chị Lục Vy, chúng ta đi đâu bây giờ ?
Nó nhìn cô qua kính chiếu hậu rồi hỏi. Lục Vy tháo kính cùng khẩu trang ra rồi mới trả lời.
- Tạm thời cứ về Hứa gia trước đã.
- Vâng.
Nói rồi chiếc xe nhanh chóng lăn bánh quay về Hứa gia. Trong lòng cô có chút lo lắng, sợ rằng ba mẹ sẽ thất vọng về cô. Cô là vợ cũ của anh, hơn hết bây giờ anh cũng đã có người mới ở bên. Với thân phận như vậy lại vẫn còn dây dưa với nhau thì quả thực là đáng xấu hổ. Nó chẳng khác gì việc anh đang ngoại tình còn cô là kẻ thứ ba xen vào cuộc tình của anh và Tử Linh.
Chẳng biết bây giờ cánh nhà báo có đang vây lấy Hứa gia hay không nhưng bây giờ cũng đã là trưa rồi, ai lại có đủ kiên nhẫn để đứng đến tận bây giờ. Cũng dựa theo suy nghĩ đó của mình mà cô mới có thể chắc chắc quyết định về Hứa gia của mình.
Giữa trời nắng, gió thu se lạnh chạy qua khiến con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-phu-nhan-cua-anh-la-ai/2933706/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.