Cô dựa hẳn vào người Thạch Huệ rồi đưa mắt nhìn về phía xa. Nơi cửa sổ đang rộng mở cô thấy bầu trời trong mắt mình thật bé. Nhưng dù bé như vậy nhưng nó vẫn nằm trong mắt cô. Cũng như việc cô yêu anh và muốn ở bên cạnh anh vậy, tuy nó xa vời nhưng lúc nào nó cũng nằm trong tim cô. Chỉ cần như vậy cô lại có thể cố gắng vì một tương lai không xa cả hai sẽ được nắm tay nhau trên phố đông người qua. 
Thạch Huệ thấy tâm trạng cô không được tốt nên cũng đành im lặng để cô dựa vào. Chị nhìn theo ánh mắt của cô hướng về phía bầu trời đêm đầu sao. 
- Có muốn ra ngoài một chút không ? 
Chị lên tiếng phá tan sự im lặng giữa hai người. Cô không nói gì chỉ suy nghĩ một lát rồi gật đầu. 
Thạch Huệ đi xuống lấy xe còn cô thì thay đồ. Không còn là Tô Lục Vy khoác lên mình những bộ đầm lộng lẫy, không còn là Tô Lục Vy với nét trang điểm sắc sảo. Cô mặc một chiếc váy đơn giản dài qua đầu gối. Tóc búi hờ rồi đi thẳng xuống dưới không cần trang điểm. 
Chị đã đợi sẵn cô ở trước cửa nhà. Lục Vy đi tới mở cửa sau rồi ngồi vào. 
- Có muốn ăn chút gì không ? 
Thạch Huệ nhìn cô qua kính chiếu hậu rồi hỏi. Cô lúc này không đói chỉ muốn được ra ngoài để tâm trạng tốt hơn nên từ chối. 
- Không cần đâu, chị đi đi. 
Thạch Huệ cũng không nói thêm gì mà nhấn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-phu-nhan-cua-anh-la-ai/2933699/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.