Cô chạy theo nó rồi đi ra vui chơi cùng con bé. Đối với những lúc như này cô lại cảm nhận được một chút yên bình. Có lẽ cô cần thư giãn sau hàng loạt những chuyện tiêu cực ập đến với cô. Sau khi vui chơi một lúc cùng Thiên Cẩm cô tặng nó hai cây kẹo mút rồi quay người ra về. Chắc bây giờ ở nhà ba mẹ cô đang mong cô lắm.
Cô đi ra ngoài rồi chạy đến chiếc xe quen thuộc đang đậu ở phía bên kia đường. Sau khi ngồi vào hàng ghế sau xe cô mới bất chợt nhận ra rằng bây giờ bản thân cô không biết phải đối mặt sao với ba mẹ. Cô thực sự là chị em song sinh với Miêu An, cô thực sự là con gái của ba mẹ chứ không phải con gái nuôi. Trên đời lại có những chuyện trùng hợp nhau đến mức như vậy khiến cho cô không kịp trở tay.
Lời chị Lục An nói không phải là cô không tin nhưng cô vẫn muốn xác thực trước khi nói với ba mẹ cô. Chiếc xe dừng lại trước cổng nhà Hứa gia, cô bước xuống chào tạm biệt Tiêu Duệ rồi đi vào trong nhà. Như thường lệ mẹ cô lại là người vào bếp, ba cô đang ở sofa đọc báo còn hai anh chị có lẽ là cũng sắp về rồi.
- Con chào ba mẹ.
Cô bước vào trong nhà vui vẻ đi đến chỗ mẹ cô đang nấu ăn. Ba cô đang đọc báo cũng ngước lên nhìn cô rồi lại nhìn xuống để đọc tiếp. Mẹ cô nghe thấy giọng của cô liền vui vẻ hơn hẳn, bà quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-phu-nhan-cua-anh-la-ai/2933675/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.