Cô đang ở đâu đây ? Lục Vy sợ hãi nhìn xung quanh rồi lại nhìn cô gái đang nằm dưới vũng máu kia. Cô gái đó nhìn rất giống cô, mặc một chiếc váy trắng thấm máu đỏ bên ngực trái không ngừng chảy máu. Cô sợ hãi lùi về phía sau rồi nhìn thấy một cậu con trai chạy tới ôm cô gái kia lên.
" Lục Vy, mau tỉnh lại đi, đừng làm anh sợ mà Lục Vy. "
Cái gì ? Lục Vy sao ? Đó chẳng phải là tên của cô sao ? Cô nhìn người con gái kia rồi dần dần hình bóng ấy cứ xa mãi rồi vụt tắt. Khung cảnh chuyển đến một nghĩa trang lớn, cô nhìn thấy ba mẹ cô, anh chị cô, mẹ chồng và cả... anh nữa. Từng người một đứng trước bia mộ của ai đó xót thương không ngừng. Những bó hoa tươi được đặt lên trước mộ. Ai cũng mặc trên mình một bộ đồ đen u ám và ảm đạm. Tay cầm ô, trời mưa không nghe thấy tiếng khóc nấc xé lòng của Hứa phu nhân.
Tất cả đứng đó, trước ngôi mộ kia rồi im lặng. Cô đi tới muốn chạm vào người mẹ cô nhưng không thể. Tay cô lập tức xuyên qua người bà dường như không thể nắm bắt.
" Lục Vy, con gái của mẹ... "
Bà khóc thành tiếng dựa vào người ba cô. Cô chạy lại muốn cham vào bà để lau đi nước mắt trên gương mặt kia nhưng lại không thể.
" Được rồi bà đừng đau lòng nữa, Tiểu Vy không muốn nhìn thấy bà như này đâu.
Ba cô an ủi mẹ rồi dìu mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-phu-nhan-cua-anh-la-ai/2933615/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.