Sau đó cô và Tử Linh cùng vào bếp để nấu bữa trưa còn anh và Lăng Sở thì đi dạo một vòng quanh làng. Cô cũng muốn anh đi dạo một chút, lâu lâu thư giãn sau những giờ làm việc mệt mỏi với đống tài liệu chất thành núi ở công ty. Bữa trưa nhanh chóng qua đi trong sự chờ lo lắng của Tử Linh. Cứ như vậy buổi chiều vội vã chạy đến.
- Đừng lo lắng quá, còn chị và Minh Lâm ở đây nhất định sẽ không để em phải chịu thiệt.
Cô và Tử Linh ngồi ở ghế sau còn hắn và anh ngồi ở ghế trước. Cô cũng chỉ biết trấn an nó để nó bớt lo lắng hơn. Quãng đường dần ngắn lại rồi dinh thự Mạc gia xuất hiện trước mắt. Ngôi nhà này trước nay đối với nó như một địa ngục, không có tình yêu thương chỉ có sự lạnh lẽo cùng những ép buộc.
Lăng Sở đi xuống xe rồi mở cửa xe cho nó. Hắn đưa tay ra trước mặt nó rồi mỉm cười.
- Chúng ta vào trong thôi.
Nó hít một hơi thật sâu nắm lấy tay hắn rồi cùng cô và anh đi vào bên trong. Vừa nhìn thấy vị tiểu thư bỏ đi một tháng giờ đã quay về người làm liền vội vã chạy ra mở cửa còn quản gia lại chạy vào bên trong thông báo với lão gia và phu nhân. Mẹ nó đang cầm trên tay những tấm hình của nó từ nhỏ cho đến bây giờ. Số lượng ảnh mà bà chụp cho nó chỉ đếm trên đầu ngón tay còn những bức ảnh mà nó cười cũng chỉ có vài ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-phu-nhan-cua-anh-la-ai/2933606/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.