Triệu An Nghiên nằm bất tỉnh trên băng ca, bên cạnh là những đôi chân đang gấp rút đẩy cô vào phòng cấp cứu, có cả nét mặt vô cùng sốt sắng và lo lắng của Phó Nhất Trác. Cũng may Bành Thái Công đã mang quần áo đến cho anh thay nên mới có dũng khí để ra ngoài thế này.
"Người nhà không được vào, vui lòng chờ bên ngoài."
Khi Triệu An Nghiên được y tá đẩy vào phòng cấp cứu xong thì lúc bấy giờ Bành Thái Công mới kịp nhìn sang Phó Nhất Trác.
"Cậu làm gì đến nổi người ta phải ngất xỉu luôn vậy?"
"Không hề liên quan gì tới tôi nha! Lần này là Phó Nhất Trác hoàn toàn bị oan."
Phó Nhất Trác vội vàng phân bua khi thấy Bành Thái Công đã hiểu lầm anh, cũng trong khoảnh khắc Phó Nhất Trác xoay người lại thì Bành Thái Công mới phát hiện ra một điều mà từ nãy đến giờ chắc hẳn đã có nhiều người nhìn thấy.
Chợt thấy Bành Thái Công tự nhiên lại cười khoái chí thì Phó Nhất Trác liền chau mày nhìn anh ta, khó hiểu hỏi:
"Cậu cười cái gì vậy?"
"Cười Phó thiếu đấy."
Bành Thái Công vừa cười vừa nói, càng khiến Phó Nhất Trác khó hiểu hơn nữa, mày kiếm càng nhíu vào nhau nhiều hơn một chút.
"Tôi có gì mà cười? Trên mặt dính gì hả?"
Phó Nhất Trác nghi hoặc đưa tay không ngừng sờ khắp mặt, dáng vẻ hệt như thằng ngốc càng làm Bành Thái Công buồn cười.
"Không ngờ Phó thiếu gia siêu cấp hào hoa cũng có lúc bị phụ nữ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-hao-hoa-nguyen-sung-tinh-si/2557481/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.