Trở lại bệnh viện với Phó Nhất Trác đã là buổi xế trưa, lúc Triệu An Nghiên đi vào thì thấy anh đang ngủ nên rón rén đi đến đứng cạnh giường nhìn người đàn ông ấy.
Mọi chuyện đều không có gì cho đến khi bàn tay của Triệu An Nghiên bị ai đó bất ngờ nắm lấy làm cô giật mình, muốn rút tay ra nhưng ai kia nắm chặt quá nên cô không thể, trong khi đó dù đang nắm tay cô nhưng Phó Nhất Trác vẫn nhắm mắt như ngủ, làm cô không biết phải làm sao mới đúng.
"Em đi đâu sao không nói với tôi?"
Bấy giờ thì giọng nói trầm khàn của người đàn ông mới vang lên, sau đó anh mới từ từ mở mắt ra nhìn cô gái ấy.
"Sáng nay có cuộc họp quan trọng nên tôi phải đến công ty, lúc đi anh còn ngủ thì nói kiểu gì?"
Triệu An Nghiên thản nhiên đáp trả, nhưng Phó Nhất Trác thì đang xụ mặt không vui.
"Thì nhắn lại với y tá hay để lại một tờ giấy cũng được mà. Làm hại tôi tưởng em bỏ rơi tôi rồi."
Nghe Phó Nhất Trác nói xong mà Triệu An Nghiên ngây ngô bật cười.
Cái gì mà bỏ rơi? Lại còn làm nũng? Cô thấy sao giống mấy câu chuyện ngôn tình có anh bạn trai là tiểu bạch kiểm đang nhõng nhẽo với người yêu thế cơ chứ?
"Này, anh đang nắm tay tôi đấy! Tôi đã bảo là sẽ chịu trách nhiệm với anh thì bỏ đi sao được, vớ vẩn."
Một lời nhắc, kèm theo câu trả lời, nhưng nam nhân kia vẫn chưa chịu buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-hao-hoa-nguyen-sung-tinh-si/2557446/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.