•Chung cư Kim Đế.
Vẫn như thường lệ, trước mỗi bữa tối Phó Nhất Trác đều được bác sĩ Ôn Dương Đình lấy thân vận động đến tận nhà để thay băng, cũng như chăm sóc vết thương cho anh một cách kĩ càng.
"Vết thương này hiện tại đã không còn nhiễm trùng, dấu hiệu lành rất tốt. Chỉ cần chú ý không vận động nặng nhọc, không để vết thương bị tác động trực tiếp thì trong vòng mười ngày nữa sẽ bình phục trên bảy mươi phần trăm."
Ôn Dương Đình ôn tồn nhắc nhở, nhưng người nghe như Phó Nhất Trác lại điềm nhiên đáp trả bằng một sự im lặng không hơn không kém.
Nói không chừng anh còn chả nghe những gì Ôn Dương Đình vừa nói, vì từ khi bắt đầu tới giờ nét mặt của anh đã trở nên đăm chiêu suy nghĩ, mày kiếm hơi nhăn nhíu như thể đang âu lo gì đó, có lẽ sự thật là anh đã chẳng nghe thấy những gì người khác nói.
"Này Trác, bác sĩ dặn cái gì kìa, cậu có nghe không vậy?"
"Tôi biết rồi."
Được Bành Thái Công nhắc lại, người đàn ông ấy chỉ thờ ơ đáp trả cho qua chứ nào để tâm tới chuyện gì.
Bấy giờ Ôn Dương Đình cũng đã thay băng vết thương xong, ông thu dọn lại dụng cụ làm việc của mình và nói:
"Tôi vẫn khuyên cậu một câu là nên đến bệnh viện chụp CT, kiểm tra lại phần đốt sống lưng một lần nữa, vì nếu chẳng may có tìm ẩn gì bên trong thì càng để lâu sẽ càng nguy hiểm."
"Tôi tự biết vấn đề sức khỏe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-hao-hoa-nguyen-sung-tinh-si/2557434/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.