Triệu An Nghiên nằm viện mười ngày thì được xuất viện về nhà, và hiển nhiên là cô đã muốn lao vào công việc như mọi khi, nhưng khổ nỗi lần này về còn có người giám sát nên cô nàng tuyệt nhiên không được tùy ý phóng túng như mọi khi.
Kể cả Triệu Vĩnh Sơn và Thái Thiên Thanh sau khi thấy con gái có người chăm sóc thì cũng an tâm giao phó Triệu An Nghiên cho Phù Khánh Anh chăm nom, mà nguyên nhân thật ra cũng là vì cả hai ông bà đều rất hài lòng về người đàn ông này, thoạt nhìn qua ánh mắt của Phù Khánh Anh khi nhìn Triệu An Nghiên thôi thì ông bà đã biết người này có thật lòng với con gái mình hay không.
Mặc khác, họ cũng muốn con gái cưng của mình tìm được bến đỗ mới, thật ra nếu chỉ vì “Một lần bị rắn cắn mà mười năm sợ dây thừng”, thì thật là không nên. Dù có mạnh mẽ đến mấy thì phụ nữ vẫn cần có một bờ vai vững chãi để tựa vào hằng đêm.
"Bữa sáng của em đây, hôm nay phải ăn hết một bát to này đấy."
Nhìn bát cháo nóng hổi, hương thơm bốc lên nghi ngút xộc vào cánh mũi mang đến cảm giác ngon miệng vô cùng, nhưng đối với Triệu An Nghiên thì cô lại nhăn mặt vì quá ngán cái thứ thức ăn đã ăn suốt một tuần vừa qua này rồi.
"Anh có thể nấu cái gì khác ngon hơn không? Thật tình là em ngán món này lắm rồi, không ăn nổi nữa đâu."
"Thì món này có giống món hôm qua đâu. Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-hao-hoa-nguyen-sung-tinh-si/2557423/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.