Thay vì đi thẳng đến bệnh viện thì Triệu An Nghiên lại cho xe dừng trước một nhà hàng, làm Phó Nhất Trác chau mày khó hiểu.
"Sao em nói đi bệnh viện?"
"Ăn trước rồi đi sau. Dù gì hôm nay tôi đã quyết sẽ dành cả ngày cho anh rồi."
Cùng lúc nói xong thì Triệu An Nghiên đã bước xuống xe.
Hôm nay cô thật sự rất lạ, cô nghiêm như một tảng đá di động và lạnh lùng y hệt khối băng lớn.
Lúc Phó Nhất Trác xuống xe thì cô đã đi vào bên trong nhà hàng, đến khi anh đến nơi thì lại thấy cô đã bắt đầu gọi món nên liền bước nhanh về phía ấy.
"Cho tôi một cháo đậu đỏ, một salad, một phần súp sườn non hầm rau củ và hai ly nước cam."
"Vâng! Quý khách vui lòng chờ một chút, thức ăn sẽ được mang lên ngay."
Nữ phục vụ vừa rời đi thì Phó Nhất Trác cũng đến nơi, anh ngồi vào ghế đối diện với Triệu An Nghiên. Cả hai đều không nói gì, mãi đến một lúc sau thì Phó Nhất Trác mới lên tiếng:
"Thật ra em không cần cảm thấy áy náy, hay muốn trả ơn gì cho tôi đâu. Tất cả mọi việc làm đều là do tôi cam tâm tình nguyện, em không nợ nần gì tôi hết."
"Sao anh cứ nhắc đi nhắc lại chuyện này mãi vậy? Hình như anh không thích được người khác quan tâm thì phải?"
Nhìn Triệu An Nghiên đang nhíu mày mà Phó Nhất Trác bất giác cười nhạt.
"Đương nhiên là tôi thích được em quan tâm chứ, nhưng tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-hao-hoa-nguyen-sung-tinh-si/2557411/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.