Có một người đàn ông bị trút giận vô cớ nhưng vẫn tỏ ra điềm nhiên như không có gì to tát. Anh thong thả rót rượu, định tự thưởng cho mình một ly thế mà còn chưa kịp uống đã bị ai kia giành mất.
"Ai cho anh uống rượu hả?"
"Anh uống thì liên quan gì tới em? Anh nói em có nghe đâu, vậy thì đừng hòng anh nghe lời em."
Bị phản dame, Triệu An Nghiên liền tuột mất tâm thế cáu gắt, cố tình làm lơ, thờ ơ đáp trả:
"Ai cần anh nghe lời làm gì. Muốn uống thì tự vào trong lấy ly đi, còn cái này là của tôi."
Nói rồi, Triệu An Nghiên đã uống cạn ly rượu.
Nhận ra tâm trạng của cô hôm nay quả thật không tốt, thay vì ngăn cản không cho cô uống rượu thì Phó Nhất Trác lại chọn cách đồng hành cùng cô.
Anh mang ra một chiếc ly mới, lần này rượu rót xong đã có thể uống.
Từng cơn gió mùa thu khẽ lướt qua làm lung lay nhành hoa, chiếc lá, nhẹ nhàng tung bay vài sợi tóc mượt mà của người phụ nữ.
Giữa màn đêm tĩnh lặng, trước ánh mắt mang nhiều tâm sự là cả bầu trời sao lấp lánh. Đêm nay trăng thanh gió mát, thật tuyệt vời nếu được cùng nhau giải bày tâm trạng, chỉ tiếc là có quá nhiều chuyện khó nói thành lời.
"Có tâm sự gì thì phải nói ra mới nhẹ lòng, em cứ giữ mãi như vậy sẽ khiến bản thân ngày càng mệt mỏi."
Đến bây giờ Triệu An Nghiên đã uống khá nhiều rượu, cô hơi say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-hao-hoa-nguyen-sung-tinh-si/2557403/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.