Nghe Triệu An Nghiên nói xong, nét mặt người đàn ông chẳng còn niềm nở, vui vẻ được như thuở ban đầu nữa, nhưng anh vẫn trầm tĩnh đáp lời:
"Thế em đã báo cho gia đình anh ta hay tin chưa?"
"Từ nhỏ anh ấy đã sống với bà ngoại, nhưng bà cũng mất cách đây hơn ba năm rồi, nên giờ ngoài em ra Khánh Anh không có thêm bạn bè thân thiết nào nữa."
"Anh muốn nghe quyết định của em."
Người đàn ông vẫn ôn hòa, điều đó khiến cô không cảm thấy đắn đo, nặng lòng nữa. Trên môi cô gái đang vẽ nên nụ cười dịu dàng nhất từ trước tới nay, và cũng là lần đầu tiên cô đã chủ động nắm tay nam nhân ấy.
"Em sẽ bên cạnh chăm sóc anh! Còn Phù Khánh Anh em đã nhờ Diệp Mẫn chăm lo hộ vài hôm, để xem giữa hai người ai sẽ phẫu thuật trước, sau đó em tính tiếp."
Dù Triệu An Nghiên đã nói vậy, nhưng Phó Nhất Trác dường như vẫn chưa được vui. Vì có ai lại muốn bạn gái của mình bận lòng lo lắng cho người đàn ông khác.
"Vừa rồi anh ta giở trò làm xằng bậy với em, vậy mà em không giận chút nào sao?"
"Thật ra lúc đầu em giận lắm chứ, nhưng sau khi biết được bệnh tình của anh ấy rồi thì không còn giận nữa. Em nghĩ có lẽ do bệnh tác động nên anh ấy mới không kiểm soát được hành vi của mình."
"Vậy em có từng nghĩ đến nếu anh không quay lại thì chuyện gì sẽ xảy ra không? Anh ta đã..."
Nói đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-hao-hoa-nguyen-sung-tinh-si/2557371/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.