Vùng biển thơ mộng, với làn nước xanh biếc đang rì rào từng cơn sóng vỗ. Gió thổi lướt qua gợn nhẹ làm lăn tăn mặt nước.
Bờ cát trắng mịn, nhẹ nhàng chịu đựng từng cơn sóng nhỏ, to cứ ra ra vào vào, nhưng lại chẳng thể nào có một ngày ngừng lại. Cũng giống như Phó Nhất Trác không thể thiếu Triệu An Nghiên bên cạnh.
Anh đang đứng cùng một chuyên viên thiết kế sự kiện để tham khảo những phong cách tổ chức hôn lễ một cách hoành tráng nhất thì chuông điện thoại bất ngờ vang lên:
*Reng reng reng...
"Chúng ta ngưng lại một chút, tôi nghe điện thoại đã."
Phó Nhất Trác nói với nam chuyên viên xong thì lập tức trả lời cuộc gọi từ Triệu An Nghiên gọi tới:
"Anh nghe đây!"
[...]
Chẳng biết đối phương nói gì nhưng nét mặt của người đàn ông đã biến sắc, mày kiếm nhíu chặt cùng gương mặt lo lắng, anh nói vội:
"Tôi tới ngay. Trước khi tôi có mặt, cô không được rời khỏi cô ấy nửa bước."
Nói rồi, Phó Nhất Trác liền tắt máy sau đó quay lưng rời đi, thấy vậy nam chuyên viên liền nhanh chân chạy theo.
"Phó tổng, chúng ta vẫn chưa bàn xong mà?"
"Tôi sẽ gọi cho anh sau."
Vừa nói dứt câu thì Phó Nhất đã lên xe phóng đi mất hút. Để lại người đàn ông ấy ngơ ngác nhìn theo.
Nơi anh lao như tên lửa tới chính là bệnh viện.
Sau khi thăm hỏi, anh lại chạy một mạch lên phòng bệnh, thấy Triệu An Nghiên đang nằm trên giường Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-hao-hoa-nguyen-sung-tinh-si/2557292/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.