Thái Thiên Thanh hối hả chạy đến tìm Phó Nhất Trác. Và khi thấy bà thì anh cũng đã đứng dậy, cung kính chào hỏi:
"Mẹ, lần này tụi con khiến mẹ phải vất vả rồi, chỉ tại ngoài mẹ ra con cũng không biết phải nhờ ai nữa..."
"Con nói gì vậy, lo cho con cháu cũng là trách nhiệm của ba mẹ mà. Thôi bỏ qua những chuyện này đi, Nghiên Nghiên thế nào rồi con?"
"Vợ con bị sót nhau thai, nên giờ đang phẫu thuật lấy ra ngoài. Còn tiểu bảo được y tá chuyển qua phòng nhi rồi, mẹ sang đó với thằng bé hộ con."
"Ừm, vậy giờ mẹ sẽ sang đó ngay. Lát nữa ba con sẽ tới, mẹ bảo ông ấy qua đây với con. Đừng lo lắng quá nghe con, Nghiên Nghiên rồi sẽ ổn cả thôi."
Thái Thiên Thanh vỗ nhẹ lên vai cậu con rể của mình, nhỏ nhẹ an ủi. Bấy giờ, bà mới nhận ra sắc mặt anh dường như không ổn nên liền hỏi ngay:
"Sắc mặt con nhợt nhạt vậy, có phải đang không khỏe không?"
Phó Nhất Trác cười gượng, anh nói:
"Dạ con không sao."
"Thật không, chứ mẹ thấy sắc mặt con tệ lắm đó. Mệt thì nghỉ chứ đừng có gắng gượng rồi lại đổ bệnh đấy!"
"Con ổn thật mà mẹ, giờ mẹ sang với tiêu bảo đi, chắc thằng bé cũng đói rồi, mẹ xem pha sữa cho cháu hộ con với."
"Mẹ biết rồi! Con ở đây có chuyện gì thì nhớ báo cho mẹ ngay nha!"
"Dạ, mẹ đi đi!"
Sau đó Thái Thiên Thanh đã rời đi.
Phó Nhất Trác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-thieu-hao-hoa-nguyen-sung-tinh-si/2557282/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.