Tối hôm qua dù sao cũng ầm ĩ khá trễ, Phó Ngàn Tư vùi ở trong lòng Kỷ Hàn Trình cùng anh trò chuyện vài ba câu rất nhanh liền mệt rồi.
Thậm chí chính mình ngủ thiếp đi lúc nào cũng không hay.
Mái tóc đen nhánh tùy ý xõa tung rũ xuống gương mặt trắng noãn, mi mắt lúc này hạ xuống một bóng ma, có vẻ cực kỳ an tĩnh.
Kỷ Hàn Trình nhìn xuống một lúc, hôn lên tóc cô rồi nhẹ nhàng đem người ôm lên, khi đi ngang qua chăn đệm nằm dưới đất,bước chân dừng cũng không dừng mà đi thẳng tới phòng ngủ.
Trên đường đi, Phó Ngàn Tư đại khái là có tỉnh, đơn giản là nhìn tình huống trước mắt, rất nhanh liền nhắm mắt lại, dụi dụi đầu nhỏ vào trong ngực Kỷ Hàn Trình.
Dáng người cô vốn dĩ rất đẹp, đôi chân dài nhỏ nhắn xinh xắn lúc này đang rũ xuống,theo bước chân của Kỷ Hàn Trình, dưới ánh đèn ngủ nhàn nhạt, cả người tựa như đang phát sáng.
Kỷ Hàn Trình khom lưng đặt cô xuống.
Ngay khi chạm vào tấm nệm êm ái,Phó Ngàn Tư giống như là một loại sinh vật nào đó theo bản năng di chuyển sang một bên để lại một nửa không gian cho Kỷ Hàn Trình.
Nó giống như một lời mời vô thức.
Khi mới kết hôn, Phó Ngàn Tư đã từng rất khó chịu với việc trên giường ngủ có thêm một người,ngay cả khi được anh ôm hôn trước khi đi ngủ, lúc nửa tỉnh nửa mê đều sẽ xoay người ra mép giường, có mấy lần Kỷ Hàn Trình tỉnh lại phát hiện cả người cô ở mép giường và suýt nữa thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ngan-tu-cua-ky-han-trinh/1180813/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.