Phó Ngàn Tư: "......"
Đúng là cô đã nghĩ đến nội dung cấm trẻ em, lúc này bị Kỷ Hàn Trình nhìn ra, cảm thấy thật sự quá xấu hổ.
Nhưng là do cô sai sao? Rõ ràng là do cẩu Kỷ cố ý hướng suy nghĩ cô về nó.
Phó Ngàn Tư ở trong lòng đem động tác ném nồi thuần thục ném một trăm tám mươi lần, sau đó nghĩ lại, hiện tại Kỷ Hàn Trình không nên nghĩ mọi cách lấy lòng cô ấy sao? Vì cái gì lại phá đám?
Qúa tức giận rồi.
Phó Ngàn Tư không nhìn anh nữa, quay đầu sang một bên, cả người đều tản ra một loại, không nghĩ muốn phản ứng lại.
Kết quả nghe thấy Kỷ Hàn Trình tựa hồ cười nhưng lại không cười, cô lập tức tức giận, quay đầu lại chuẩn bị đánh anh một cái: "Anh......"
Lời nói còn chưa nói ra, cánh môi đã bị ấn, hơi thở mát lạnh vờn quanh chóp mũi. Thừa dịp lúc cô quay đầu liền chiếm lấy tiện nghi, muốn tránh cũng không thể.
Tuy rằng vừa chạm đã tách ra nhưng trái tim lại nhịn không được mà thình thịch thình thịch.
"Ai cho anh hôn em!" Sau khi hôn xong, cô nhanh trí xích qua bên kia, tức giận mà nhìn anh chằm chằm "Em có nói cho anh tùy tiện hôn em sao?"
Kỷ Hàn Trình lùi lại, giọng mang theo ý cười trêu chọc "Không phải ý nghĩ vừa rồi của em là như vậy sao?"
Phó Ngàn Tư: "......"
Có quỷ mới nghĩ.
Cẩu Kỷ vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra mắt thì hơn.
"Em mới không có, là anh quá tự luyến" Phó Ngàn Tư khoanh tay, nghiêng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ngan-tu-cua-ky-han-trinh/1180799/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.