Phó Ngàn Tư luôn cảm thấy rằng kể từ khi kết hôn, vận may trước kia của cô dường như đã không còn nữa, hết lần này đến lần khác thậm chí rất nhiều lần lật xe ở trước mặt Kỷ Hàn Trình.
Theo đó,nhược điểm cũng dần dần rơi vào tay anh.
Bề ngoài thì ôn nhu, thực tế thì tính cách hư không thể chịu nổi, rõ ràng là quá hiểu tính cách cô nhưng lại không bao giờ dung túng.
Lúc này, Phó Ngàn Tư hận không thể đem áo ngủ "Bùm"một cái, trực tiếp cho nó biến mất khỏi tầm mắt.
Kỷ Hàn Trình ngồi xuống mép giường, Phó Ngàn Tư mặt đối mặt mà bị anh ôm ngồi ở trên người mình, cổ áo ngủ nam trên người cô lỏng lẻo, chất liệu sa tanh đen bóng phản quang trên da thịt tuyết trắng, giống như đang mạ lên một lớp ánh trăng.
Kỷ Hàn Trình đặt hình ảnh này ở trong mắt, ánh mắt càng ngày càng sâu càng nguy hiểm, thấp giọng xác nhận: "Ai trộm người đó là cẩu, đúng không?"
"......"
Lời nói là do mình nói, Phó Ngàn Tư nhắm mắt lại, bây giờ ngay cả tâm muốn chết cô cũng có.
Lúc này trên người chỉ mặc áo ngủ của Kỷ Hàn Trình, tư thế của họ bây giờ muốn nhiều nguy hiểm có bao nhiêu nguy hiểm.
Chỉ trong nháy mắt, trong đầu đã "Bùm bùm" nổ ra vô số cảnh.. báo, tín hiệu đèn đỏ liên tục nhấp nha nhấp nháy, một hàng ký tự giống như chạy trên bảng Led,liên tục chạy vòng xung quanh đầu cảnh báo - "Nơi này tốt nhất không nên ở lâu".
Thật sự không rảnh lo cẩu hay không cẩu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ngan-tu-cua-ky-han-trinh/1180794/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.