"Reng...reng...reng..."
- Alo. Là mày hả Chi?- Dậy đi bạn Diệu Anh của tôi ơi, ngủ gì tầm này nữa.- Vâng, tao đã nghe rồi ạ.
Tôi dồn chút sức lực yếu ớt của mình mà nhấn mạnh từng chữ như muốn nói rằng: tao đã nghe rồi, nghe rất rõ. Tôi lờ mờ mở mắt trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ. Cũng chẳng cần nhìn vào số điện thoại gọi đến, tôi thừa biết rằng đây là con bé bạn thân của tôi. Lướt ánh mắt mơ màng qua đồng hồ trên góc điện thoại, tôi có chút bối rối thoáng qua:
- Đúng là đêm qua tao có nói là mày nhớ gọi tao sớm hơn mọi ngày một chút vì tuần này tao phải trực nhật. Nhưng tao không nghĩ là mày gọi tao tận những bốn giờ rưỡi sáng cơ đấy ạ. - Thì mày có nói giờ cụ thể đâu mà tao biết. Thôi kệ, mày dậy đi. Tí nữa tao video call lại mà mày vẫn chưa tỉnh là lên lớp mày xong với tao đấy.- Dạ vâng, em biết rồi, thưa tổ trưởng.
Có thể nói rằng tôi và cô bạn thân tên Chi này trái ngược hoàn toàn nhau về khoản giờ giấc. Tôi là một đứa rất thường xuyên thức khuya và ngủ quá giờ, trong khi đó bạn thân tôi lại là một cô nàng "chim sâu dậy sớm" điển hình, ngủ cũng sớm mà dậy cũng sớm.
Thực ra vì thói quen "cú đêm" của mình mà hồi đầu năm học, tôi suýt bị ngồi vào sổ sao đỏ tận mấy lần. Cũng may lúc đó tôi còn nhanh chân, chứ không là lại bấm nút tự hủy rồi. Dạo ấy, đến cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-may/3596847/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.