Khi đó Trang Thu Bạch còn tưởng rằng hắn thẹn quá hóa giận.
Bây giờ xem ra, bó hoa tươi ấy… có lẽ tặng cho anh?
Như thể nghiệm chứng phỏng đoán của anh, hoặc là cho anh một đáp án khẳng định.
Mười mấy phút sau, Tưởng Vân Xuyên lái xe từ ngoài về, trong tay một lần nữa có thêm một bó hoa rực rỡ.
Vẫn là hoa cát thường màu trắng cánh hoa xếp chồng và một đóa hồng màu đỏ không rõ ngụ ý.
Lần này Trang Thu Bạch không nói gì, mà chờ Tưởng Vân Xuyên đi đến bên cạnh anh, đưa hoa cho anh, mới kinh ngạc hỏi: “Tại sao… tặng hoa cho tôi?”
“Phép lịch sự.” Có vẻ như Tưởng Vân Xuyên đã chuẩn bị sẵn lời giải thích, “Chúc mừng cậu, đã khỏe lại.” Rõ ràng là một lời chúc phúc, đến miệng hắn lại có vẻ cứng ngắc không nghe được sự lên xuống, nói xong còn ho một tiếng, nhìn sang bên cạnh để che giấu.
Đồng hồ đo ở trong trạng thái bình tĩnh mấy ngày liên tục lại bắt đầu làm việc, cảm xúc căng thẳng cố tình giấu dưới vẻ ngoài lạnh lùng hoàn toàn lộ ra.
Trang Thu Bạch nhận hoa nói một tiếng cảm ơn với hắn, nhìn thấy một bông tuyết rơi trên vai hắn, vừa định vỗ giúp Tưởng Vân Xuyên thì âm thanh hệ thống đã phát ra cảnh báo “Tít tít”, nhắc nhở anh lần thứ hai điều trị thành công, có thể tạo cú ném mới.
Xung quanh yên tĩnh lại, ngay cả bông tuyết cũng đứng im bất động, bó hoa tươi Trang Thu Bạch đang cầm cũng dần dần biến mất từ bên dưới. Có thể vì chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-mat-cat-lat/1185565/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.