Nguyên một đêm đến tận trời sáng bị Hàn Lam Vũ giày vò, giọng của Đường Giai Tuệ cũng bị đau đến khan cổ.
Nàng đánh vào lồng ngực của con người vô lại kia "Nhìn xem chàng đã làm gì thϊếp?". Đường Giai Tuệ chỉ vào từng dấu hoa ngân trên thân thể nàng, phải nói là nhiều vô số.
Thân người dưới thì như bị rút cạn sinh lực, đau nhức không thể gượng dậy ngay được.
Hàn Lam Vũ bật cười tằng hắn vài tiếng tỏ vẻ hối lỗi "Tuệ Nhi, ta là vì quá nhớ thương nàng. Có trách thì cũng trách nàng quá mê hoặc, đã sinh hài tử mà thân thể vẫn câu dẫn ta".
"..."
Đường Giai Tuệ im lặng vài giây nhìn Hàn Lam Vũ, nàng giờ mới hiểu vì sao lại bị giày vò như vậy khẽ nhếch miệng mỉm cười ma mị "Nếu vậy chàng là đang muốn độc chiếm thân thể thϊếp a? Chàng vô tâm bỏ rơi ta như vậy không cho phép ta được tìm phò mã khác sao?".
Nhắc mới nhớ Hàn Lam Vũ tới đây là để gϊếŧ cái tên phò mã kia, vậy mà vừa gặp lại Đường Giai Tuệ đã quên mất việc cần làm.
"Ta tuyệt đối không chấp nhận! Nếu nàng làm vậy...."
"Thì?" Đường Giai Tuệ chống cằm nhìn vẻ mặt vô cùng tức tối đến đáng yêu của Hàn Lam Vũ.
"Ta sẽ thiến hắn thành thái giám chỉ có thể làm tỷ muội với nàng cả đời".
Hàn Lam Vũ nhíu mi tâm, nét mặt là rất kiên quyết. Nàng chắc chắn sẽ làm vậy!
Câu nói này khiến cho Đường Giai Tuệ không thể nhịn được bật cười khúc khích, nàng cảm thấy hài lòng vì phò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-hoa-nhi-cua-nhi-cong-chua/466956/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.