Hàn Lam Vũ nhận ra được dụng ý thực sự bên trong của Đặng Dương, lòng nàng bây giờ mới chính thức lo sợ.
Không phải lo sợ cho bản thân nàng mà là cho những người trong thành cho cả nữ nhân mà nàng dùng cả sinh mạng để bảo hộ. Làm sao Hàn Lam Vũ có thể đứng im để cho Đặng Dương có thể đạt được dụng ý đó.
Nàng khẽ nhếch môi mỉm cười nhạt, bước xuống ngựa vỗ vỗ vào mông ngựa vài cái đuổi nó rời đi.
"Đặng Dương, ngươi sẽ không bao giờ đạt được ý muốn của ngươi đâu!". Hàn Lam Vũ nhìn hắn nói chân cũng lùi về sau vách núi đứng thẳng.
Bắt thấy được Hàn Lam Vũ muốn nhảy vực tự sát, Đặng Dương gầm lên ra lệnh cho người ngăn cản nàng lại, không thể để nàng phá hỏng mọi kế hoạch mà hắn dày công nghĩ ra được.
Nếu để thua trận này chắc chắn Đại thống lĩnh của Man Di sẽ không bỏ qua cho hắn!
Công chúa Đường Giai Tuệ gấp rút cũng đuổi gần đến, nhìn thấy vô số quân lính đứng bao vây Hàn Lam Vũ ở phía vách núi, tâm nàng động càng mạnh hơn.
Hệt như cơn bão tuyết càn quét bên trong vậy!
[Tuệ Nhi, thực xin lỗi ta không thể giữ lời hứa với nàng rồi].
Hàn Lam Vũ nhắm mắt ngã người ra phía khoảng không đen thăm thẳm sau lưng rơi xuống...
"KHÔNGGGG, LAM VŨ ĐỪNG MÀ...." Tận mắt chứng kiến người nàng yêu rơi xuống vực sâu khiến trái tim nàng như vỡ vụn thành từng mảnh.
Công chúa Đường Giai Tuệ hét lên thê lương, hét đến tê tâm phế liệt. Tiếng khóc của nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-hoa-nhi-cua-nhi-cong-chua/466950/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.