Ngày tháng yên bình cứ trôi qua như vậy, Hàn Lam Vũ luôn dành thời gian chăm sóc cho Công chúa Giai Tuệ, cứ bám dính nàng mãi không thôi.
Buổi sáng nàng cùng Công chúa Đường Giai Tuệ luyện kiếm cùng nhau, khi thì đến thỉnh an Hoàng Thượng - Hoàng hậu cùng kể những câu chuyện cười hệt như một gia đình thứ hai ấm cúng, lúc thì nàng đến nơi luyện binh của phụ thân nàng giúp y được việc nào hay việc đó.
Nàng giúp Hàn Dương Phong rèn luyện binh sĩ theo phương pháp mới mẻ hơn, các binh sĩ đều rất thích cách luyện này của Hàn Lam Vũ.
Mùa đông tới khiến cho cả kinh thành đều chìm trong biển tuyết, nơi nơi đều có tuyết dày đặc lạnh lẽo. Các loài chim cũng chui về tổ để giữ ấm cho nhau, Hàn Lam Vũ sau khi luyện binh ở lán trại liền nhanh chóng trở về.
Chỉ mới vắng mặt một ngày không gặp thật nhớ nhung khuôn mặt của Công chúa Đường Giai Tuệ.
"Tuệ Nhi, Tuệ Nhi".
Hàn Lam Vũ vừa bước chân vào phủ phò mã liền cất giọng gọi nàng khắp nơi, Tiểu Thanh cùng Cẩn Mai nghe cũng thành quen tai không còn lạ lẫm gì nữa.
"Phò mã, Công chúa là đang ở bên trong..."
Tiểu Thanh còn chưa kịp nói hết câu đang nói, Hàn Lam Vũ đã vọt chạy vào bên trong phòng.
Công chúa Đường Giai Tuệ đang nhắm mắt thanh tĩnh ngâm mình trong nước nóng, phía bên trên làn nước là những đoá hoa rải dày đặc, có lẽ vì cách ngâm này mà thân thể nàng lúc nào cũng thơm ngát toả hương.
Đang an tĩnh là vậy liền nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-hoa-nhi-cua-nhi-cong-chua/466939/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.