Hàn Lam Vũ ngẫm nghĩ thử làm một trò mới lạ góp vui cũng chẳng có gì, những gì lúc nãy xem cũng khiến nàng có chút nhàm chán.
Cả gan tiến gần đến Công chúa Đường Giai Tuệ, vẫn là mùi hương thơm của loài hoa mà nàng yêu thích.
"Công chúa, nàng có thể cho ta mượn một chiếc khăn của người được không?".
Đường Giai Tuệ mỉm cười sau lớp màn che mặt, tay rút một chiếc khăn màu xanh ngọc bích đưa cho nàng.
Đón lấy khăn Hàn Lam Vũ trở lại giữa chánh điện "Ta có một món quà nhỏ muốn tặng nàng!"
Bàn tay cầm chiếc khăn nhanh nhẹn di chuyển từ tay trái sang phải, hệt như có một lực kéo chiếc khăn cứ tự di chuyển theo hướng Hàn Lam Vũ muốn.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc trầm trồ, tập trung xem kỹ!
Sau màn trình diễn điều khiển chiếc khăn tay không chạm vào, Hàn Lam Vũ quay sang cầm chiếc đèn dầu đốt cháy.
Điều này lại làm cho tất cả đại quan lại xì xầm to nhỏ [Hắn điên rồi sao, sao lại đốt khăn của Công chúa?].
Vụt một cái toàn bộ ánh lửa thay thế là một đoá hoa ngũ sắc toả hương thơm ngát phơi bày trước mặt tất cả mọi người.
[Ồ ồ ồ ồ, sao y có thể làm được vậy?]
Hàn Lam Vũ nhấc nhẹ chân đến gần Công chúa Đường Giai Tuệ "Công chúa ta tặng nàng bó hoa này xem như quà gặp mặt".
Nhìn sâu vào đôi mắt đen của Hàn Lam Vũ, Đường Giai Tuệ đón nhận bó hoa trong tay đưa lên mũi ngửi "Đa tạ ngài".
Trở lại dưới ghế ngồi của nàng, hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-hoa-nhi-cua-nhi-cong-chua/466934/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.