"Công tử sao người cứ ngẩn người mãi vậy?".
Cẩn Mai thấy Hàn Lam Vũ cứ nhìn vào phía trước mặt như đang tìm kiếm gì đó, nhưng phía trước vẫn chỉ là một đường nhiều người qua lại.
"Lúc nãy có một vị công tử vừa ra tay cứu ta, chỉ mới còn đứng đây nhưng rời đi rồi. Ngươi không nhìn thấy hắn sao?".
Hàn Lam Vũ hạ tầm mắt thấp xuống nhìn một chút, nhưng vẫn là không nhìn mặt Cẩn Mai mà trả lời.
"Lúc nãy người chạy náo loạn khắp nơi ta không nhìn thấy vị công tử nào như người nói". Cẩn Mai thật thà trả lời, nàng vóc dáng hơi nhỏ nên số người chạy loạn lúc nãy cũng dễ dàng che khuất tầm mắt.
"Thôi bỏ đi! Chết...phải đến ghi danh" Cứ mãi tìm người vừa giúp mình lúc nãy Hàn Lam Vũ bỏ sót chuyện quan trọng là phải đến ghi danh đúng giờ, nếu không chắc chắn sẽ bị gạch tên.
Hai người chủ tử vụt chạy đến xe ngựa rồi lại quay trở lại, động tác rất là vội vàng nhét vào bàn tay của vị cô nương kia một ít ngân lượng, dặn dò vài câu rồi đi tiếp.
Cô nương nắm chặt ngân lượng trong lòng bàn tay, quỳ sụp xuống phía xe ngựa của Hàn Lam Vũ cảm tạ.
[Lộc cộc, lộc cộc]
Xe ngựa phóng đi nhanh với vận tốc cực nhanh!
Cũng may vẫn là đến kịp, mặc dù là người đến muộn nhất!
Hai người được một vị học quan hướng dẫn đến nơi nghỉ ngơi, vừa bước đi Hàn Lam Vũ vừa ngắm nhìn cảnh sắc xung quanh.
Hàng cây xanh được trồng hai bên rợp bóng lối vào, chỉ có vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-hoa-nhi-cua-nhi-cong-chua/270175/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.