Hàn Lam Vũ nghe xong sắc mặt vẫn là không mảy may quan tâm, ngồi sụp xuống ngắm nhìn khuôn mặt đau đớn của hắn. 
"Ồ vậy sao, ta cũng thực muốn xem đại thiếu gia sẽ cứu hai tên nô tài vụиɠ ŧяộʍ như thế nào". 
Đúng là linh thật vừa nhắc tào tháo thì tào tháo liền xuất hiện! 
"Nhị đệ, ta đến thăm đệ đây. Hử chuyện gì xảy ra ở đây vậy". 
Hàn Bảo Lâm cùng hai tên thuộc hạ đi theo sau, đến cũng thật đúng lúc. Hàn Lam Vũ đoán hẳn là có người báo lại cho hắn đây mà. 
Hai tên nô tài vừa nhìn thấy Hàn Bảo Lâm tới mừng rỡ nhào đến ôm lấy chân hắn khóc lóc. 
"Đại thiếu gia giúp ta đòi lại công đạo, nhị thiếu gia hắn đánh ta". 
Mặt của Hàn Bảo Lâm lập tức đen lại, một cước đạp vào mặt hai kẻ nô tài. 
Cảnh này hết sức là mãn nhãn, đá rất đẹp mắt. 
"Đại thiếu gia, người..sao lại đánh ta?". Có vẻ như tên nô tài vẫn chưa hiểu rõ thân phận cũng như hoàn cũng hiện tại của bản thân, nét mặt vẫn là ngây ngô không rõ vì sao lại liên tục bị ăn đánh liên tục. 
Chỉ thấy Hàn Bảo Lam đôi mắt đanh lại như thực sự muốn gϊếŧ người, miệng gằn ra la mắng lớn tiếng. 
"Hai tên nô tài khốn kiếp, đã ăn vụng ngay phủ tướng quân bị nhị đệ ta bắt gặp tại trận còn dám giở giọng cầu xin ta. Có phải hai ngươi thấy bản thân đã sống quá lâu rồi không?". 
Nghe đến đây, hay tên nô tài như chết điếng người vội dập đầu tạ tội! 
"Đại thiếu gia tha 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-hoa-nhi-cua-nhi-cong-chua/270170/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.