Không khí trong nhã các xuống thấp tới cực điểm, mỗi người đều có sự lúng túng riêng. 
Đang rối rắm, chỉ nghe ngoài nhã các truyền tới một trận tiếng vang do binhkhí va chạm nhau, không bao lâu, chỉ thấy Tam công chúa Khanh Điệp dẫnbọn gia đinh dũng mãnh vạm vỡ vọt lên. 
Trên dung nhan kiều diễmcủa nàng tràn đầy vẻ giận dữ, đi vào nhã các, người khác gác ở cửa, haimắt y hệt cây đuốc nhìn phò mã của mình đầu tiên. 
Tam công chúaKhanh Điệp đến khiến cho Sài Thiều mới từ trên đất đứng lên mềm nhũnchân, bị sợ đến ngã xuống lần nữa, vẻ mặt Khanh Điệp không tốt, khóe môi mỉm cười kinh khủng, từng bước từng bước tới gần tam phò mã, bàn taytrắng như tuyết mềm nhẹ nhàng nắm viền tai tam phò mã, sau đó đột nhiênxốc lên, vẻ mặt lập tức trở nên dữ tợn. 
"Không, không phải do ta, là đại phò mã, đại phò mã dùng sức mạnh, nhất định kéo ta tới . . ."Tam công chúa còn chưa bắt đầu nổi đóa, tam phò mã đã bị sợ đến hô togọi nhỏ phủi sạch quan hệ. 
". . . . . ." 
Chu Phú nghi hoặc nhìn tam phò mã đang không ngừng cầu xin tha thứ, càng ngày càng bội phục bản lãnh điên đảo thị phi của hắn. 
Khanh Điệp níu lấy viền tai tam phò mã, mặc kệ hắn cầu xin tha thứ phảnkháng, hai ngón tay vẫn níu chặt như cây kiềm, đôi mắt đẹp mang theo lửa giận chuyển sang nhị công chúa Thanh Dao đang mặc vũ phục, xinh đẹp như hoa, vô hạn khinh bỉ nói: 
"Hừ, không biết cái gì!" 
Ngóntay nhỏ nhắn vung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pho-ma-gian-manh/88453/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.